惜牡丹花
惆怅阶前红牡丹,
晚来唯有两枝残。
明朝风起应吹尽,
夜惜衰红把火看。
Đầy thềm hồng cánh mẫu đơn ,
Chiều mai sót lại không hơn hai cành.
Sợ cơn gió sớm không đành,
Tiếc hồng, thắp nến xem cành đêm nay.
Lão Tử nói rằng : thiên địa bất nhân , dĩ vạn vật vi sô cẩu
Trời dất vô tình để muôn loài tự sinh tự diệt, tại sao thi nhân lại lo lắng cho hoa tàn? Ai nói gì mặc kệ chứ, tâm hồn thi nhân yêu hoa cứ lo lắng cho hoa thì có sao đâu phải không ông Lão Tử?
(from huediepchi@gmailgroup.com)