
Không nồng ngợp dạ lý hương, không ngát trầm hoa lài, hoa bưởi, không đậm rực hoa phấn tím. Hoa Lụa thoang thoảng nhẹ nhàng mà quyến rũ, dành để cho những người lưu xứ ? Chẳng sặc sỡ ngỡ ngàng. Không nồng nàn bải hoải. Màu hoa Lụa lẳng trốn vào không gian lục mát, lôi tầm mắt ta yên ả tan dần vào kỷ niệm xưa, hương hoa Lụa không kêu mời vồn vã mà chỉ gợi lên nỗi nhớ... Tiếng đàn. Nắng. Hương hoa Lụa. Ba thứ quê hương trên vùng mây trôi nổi. Giờ này nơi xa đó còn tiếng đàn chăng ? Đành rằng nắng và hương hoa vẫn thế.

Hoa lụa - Japanese honey suckle - - Chèvrefeuille- Kim ngân - Lonicera confusa
BVN: thật ra, không phải ai cũng biết cây này, cây kia thuộc họ nào, chi nào, chỉ một số ít người hiểu về thế giới thực vật mới biết điều ấy, nhưng đó không phải là lý do quan trọng làm cho người ta không gần gũi với cây cỏ. Yêu hoa, yêu thơ, yêu cái vẻ lãng mạn của từng chiếc lá... trong một khoảnh khắc,... trong một không gian,... nó làm nên một tâm hồn nghệ sĩ. Người đặt tên cho nó là Hoa lụa, cái tên chỉ có một mình người ngắm nó lúc đó nghĩ ra, hương hoa nông nàn rồi người đó nghĩ nó gần với Thiên lý... mặc dù bông hoa người đó ngắm là Kim ngân, một người biết rất ít về thế giới thực vật nhưng vẫn si tình với bông hoa chiếc lá, đó mới là cái đáng quý. Cái tên chỉ là cái để gọi thôi.